Nhà giàn DK1. Ảnh: Internet

Con gái thương yêu!

Nhận lá thư của con, bố vô cùng xúc động. Chẳng phải bấy lâu nay bố con mình vẫn gọi FaceTime, vẫn chat Facebook và tâm tình bằng email ư! Thế mà hôm nay bố nhận được một lá thư tay của con gái rượu từ nửa vòng trái đất! Nét bút của con vẫn tròn trịa như ngày đầu tập viết, ngày ấy bố vẫn gọi đó là nét chữ trứng gà – tròn xoe chứ không cầu kì thanh đậm, thuôn dài như các cô ở lớp yêu cầu. Trong khi mẹ nhẫn nại tập viết lại cho con thì bố nức nở con viết chữ đẹp! Bây giờ nhìn lại nét chữ đáng yêu ấy, bố không kiềm được lòng mình nghĩ về những tháng ngày con hồn nhiên như cô công chúa nhỏ!

Ấy thế mà chớp mắt một cái! Con đã ra dáng người trưởng thành. Bố rất ngạc nhiên khi con kể về chiến dịch “yêu cầu Facebook đính chính thông tin” của con và các bạn. Ở quê nhà, truyền thông cũng xôn xao khi mạng xã hội nổi tiếng thế giới Facebook hiển thị sai lệch chủ quyền 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Nhưng trong nước mới đang xôn xao thì con và các bạn ở trường đại học của Mỹ đã nhanh chóng lập nhóm kêu gọi bạn bè các quốc gia khác ủng hộ việc yêu cầu Facebook đính chính thông tin. Đứng trước bạn bè đến từ hàng chục quốc gia, con đã rơi nước mắt kể lại câu chuyện về những chiến sĩ nhà giàn DK1 anh dũng hi sinh trong bão tố biển khơi… “Cha Long Quân của dân tộc tôi sinh ra từ biển cả. Mẹ Âu Cơ của dân tộc tôi sinh ra từ đất liền. Tổ tiên, cha ông của chúng tôi đời đời kiếp kiếp nối tiếp nhau lấy máu và nước mắt để gìn giữ Đất và Nước mà cội nguồn để lại. Những chiến sĩ nhà giàn DK1 xa vợ, xa con, xa cha mẹ họ hàng, một mình ngụp lặn, chống chọi sóng gió, bão biển cũng là để gìn giữ từng tấc đất, từng nắm cát cho những con người mà các anh yêu quý. Anh chìm vào lòng biển vĩnh hằng, chúng ta đau đớn xót xa nhưng tin rằng linh hồn anh than thản vì sẽ có chúng tôi đây tiếp tục gìn giữ vùng biển này, bầu trời này, mảnh đất này cho đời đời kiếp kiếp người Việt Nam con Lạc, cháu Hồng… Yêu cầu Facebook đính chính thông tin về chủ quyền Trường Sa, Hoàng Sa của Việt Nam!”.

Yêu cầu Facebook đính chính thông tin về chủ quyền Trường Sa, Hoàng Sa của Việt Nam sau khi đưa 2 quần đảo này của Việt Nam vào lãnh thổ Trung Quốc. Ảnh: Internet

Đọc bài thuyết trình của con, bố đã hình dung được con gái của bố đã mạnh mẽ, can đảm và đầy xúc động thế nào khi đứng trước bạn bè quốc tế. Bố cũng có niềm xúc động sâu xa khi hiểu con gái bố đã trưởng thành. Và hơn hết, bố nghẹn ngào vì con vẫn nhớ để kể lại câu chuyện mà bố đã kể cho con về những chiến sĩ nhà giàn lênh đênh nơi biển Đông đầy sóng gió mênh mông. Phải, bố kể cho con những câu chuyện ấy sau chuyến đi Trường Sa của đoàn doanh nghiệp thành phố. Khi ấy, con mới chỉ là cô bé cấp 2 vô lo vô nghĩ. Bố nhớ như in đôi mắt ngây thơ của con đã rơi những giọt nước mắt trong veo và tròn xoe như nét chữ trứng gà của con vậy! Có ai ngờ sau gần chục năm nhiều biến động, con vẫn khắc tạc trong tâm khảm mình câu chuyện về những người chú, người bác con không quen biết…

Con gái thương yêu của bố!

Vậy là bố hoàn toàn yên tâm, không phải lo lắng bất kì điều gì về con cả. Bố cũng hiểu rằng, từ nay về sau trong cuộc đời con, bố chỉ đóng vai trò là người cổ vũ cho những bước đi tự tin của con trong cuộc sống. Không định hướng, không khuyên nhủ, lại càng không can ngăn.

Bạn bè con, nhiều người coi bầu trời Âu Mỹ là miền đất hứa, có bao cơ hội thỏa chí thanh xuân. Trong ngôi trường đại học danh giá ấy, bố hiểu con đã chứng minh bản lĩnh của mình và cơ hội ở lại là hoàn toàn có thực. Chính bản thân con đôi lần cũng bày tỏ băn khoăn ở lại hay trở về. Bố chỉ muốn nói rằng con hãy tự quyết định điều đó. Hãy tự hỏi xem bản thân thực sự mong muốn điều gì. Đất nước mình đúng là còn nghèo lắm, còn bao nhiêu điều chẳng bằng nước bạn được. Nhưng bố không nói rằng vì đó là quê hương của con, là nơi có bố mẹ mà con phải trở về. Thế hệ con sẽ không có mưa tên bão đạn. Sẽ không có bài thơ trong trang sách gọi lên đường. Càng không có loa đài giục giã bài ca dựng xây Hồ Kẻ Gỗ… Nhưng bố tin ở nơi xa lắc ấy, con vẫn rơi những giọt nước mắt trong veo khi nhớ về sự hi sinh của những chú những bác nơi nhà giàn DK1. Và nhất là bố rất tin, dù ở lại hay trở về, thì bằng cách nào đó, con vẫn làm những điều ý nghĩa cho quê nhà rất nghèo, rất thương, suốt tháng quanh năm có sóng vỗ tràn bờ…

Yêu và tự hào về con rất nhiều!

Bố của con

Minh Phương