>>> Đừng “ảo tưởng sức mạnh” bản thân

>>> “Đánh thức” nguồn nhân lực

Trong cuộc sống, khi phải chịu đựng quá nhiều tủi thân oan ức, ngoài việc học cách cười và đối diện với nó, thì quan trọng hơn cả vẫn là biến những bất mãn ấy thành động lực để bản thân cố gắng hơn nữa.

-01-

Khi bạn mới bắt đầu đi làm, những gì bạn có thể thể hiện chỉ có thể thông qua hành động và thái độ, chúng ta phải học các quy tắc cơ bản nơi công sở và nhanh chóng thành thục các kỹ năng cần thiết trong công việc. Tôi dám chắc rằng những điều chúng ta học được trong trường đại học về cơ bản 90% không áp dụng được khi đi làm.

Tại thời điểm này, khả năng học hỏi và lĩnh hội của một người sẽ có sức cạnh tranh rất lớn. Học được càng nhiều, càng nhanh càng nhận được đánh giá tốt từ cấp trên. Tất nhiên, ngoài điều này, thái độ cũng rất quan trọng, nó thể hiện từ những việc nhỏ như chào hỏi đồng nghiệp, đến những việc lớn như cấp trên giao cho bạn những việc trái ngược với quy trình làm việc của công ty thì lúc đó bạn nên xử lý như thế nào cho ổn.

Nơi làm việc không phải là tổ chức từ thiện: Không có công việc không có sự bất bình, chỉ có những nhân viên hay than vãn mà thôi! - Ảnh 1.

-02-

Mấy năm gần đây, một vài người bạn của tôi bắt đầu thành lập doanh nghiệp. Tôi thực sự thấy ngưỡng mộ họ, nhưng qua môt thời gian tìm hiểu, tôi mới thấy không có con đường nào trải đầy hoa hồng, họ đã phải vất vả rất nhiều mới có sự nghiệp như vậy .

Những doanh nhân có ý tưởng, có chiến lược, có tầm nhìn họ đều không vội vàng mà từng bước từng bước hoàn thiện kiến thức, kinh nghiệm mới có thể chèo lái vững chắc doanh nghiệp của mình. Nhưng cũng có một bộ phận nhỏ bất mãn cho rằng: Làm công ăn lương mệt mỏi mà biết bao giờ mới giàu, thế là họ bỏ công ty, sau đó tự mình xây dựng một doanh nghiệp nhỏ, và rồi cuối cùng mới phát hiện ra những gì họ gặp phải không phải là vài trăm khó khăn mà là khó khăn chồng chất khó khăn.

Mỗi sáng thức dậy, điều đầu tiên khi họ nghĩ đến không phải là tìm cách nuôi bản thân mà là nuôi cả một nhóm người làm. Vì vậy, ý nghĩ “bản thân làm ông chủ sẽ có nhiều tự do hơn” cũng tiêu tan tự lúc nào. Trên thế giới này không có sự tự do tuyệt đối, có chăng chỉ là người nghệ sĩ ấy đã gồng minh biểu diễn một điệu nhảy trên đôi chân đang bị buộc dây mà thôi.

-03-

Có lần, tôi đã nói chuyện với một cô gái làm nghề massage, cô ấy nói với tôi rằng cô ấy sẽ về quê vào tháng tới. Tôi hỏi tại sao, cô ấy nói năm ngoái em trai cô ấy vào đại học và cần một khoản học phí tương đối lớn. Bản thân cô ấy phải bỏ học giữa chừng vì gia đình khó khăn, để giúp đỡ em trai, cô ấy chỉ còn cách làm công việc này. Bây giờ, kinh tế gia đình ở quê cũng khá hơn, cô ấy không muốn làm công việc vất vả như thế này nữa.

Sau đó, tôi dần phát hiện ra rằng, mỗi lần tôi đến spa này, nhân viên ở đây đều thay đổi liên tục. Tôi hiểu rằng họ cũng như tôi, bắt đầu từ một nhân viên chân ướt chân ráo tới nhận việc, rồi dần dần quen với công việc của mình, qua một khoảng thời gian miệt mài làm việc, trả xong những món nợ còn tồn đọng, họ sẽ lại đi tìm hướng đi mới, vì vậy lại có những nhóm người mới vào nghề rồi tiếp tục theo vòng tròn như vậy.

Nơi làm việc không phải là tổ chức từ thiện: Không có công việc không có sự bất bình, chỉ có những nhân viên hay than vãn mà thôi! - Ảnh 2.

-04-

Đừng mong chờ mọi việc có thể hoàn hảo ngày lúc đầu, hãy từ từ biến nó trở nên tốt hơn. Tất nhiên, nếu trên con đường bạn chọn, có ai đó ở bên an ủi và tiếp thêm sức mạnh cho bạn, thì những tủi thân, uất ức ấy có thể vơi đi một phần, tâm hồn cũng nhẹ nhàng hơn.

Không có công việc nào là không có sự bất bình. Hiểu được điểm này, có lẽ sự kỳ vọng của chúng ta về cái gọi là “sẽ ổn thôi” không còn là cái đích để theo đuổi. Bất kể ở độ tuổi nào, sự trưởng thành luôn là một bài học trong suốt cuộc đời chúng ta.

Nguồn: CafeF