Lời tòa soạnTrong vài thập kỷ gần đây, nền kinh tế Việt Nam đã chứng kiến những bước chuyển mình mạnh mẽ, từ những doanh nghiệp gia đình thuần túy trở thành những tập đoàn đa ngành, đa quốc gia. Đằng sau mỗi thương hiệu lớn, bên cạnh người sáng lập – những “kiến trúc sư” của sự thịnh vượng là một lớp thế hệ F1 âm thầm trưởng thành, chuẩn bị cho hành trình kế thừa và đổi mới. Tại Tạp chí điện tử Kinh doanh và Phát triển, chúng tôi gọi đây là “đường băng cất cánh” của thế hệ doanh nhân trẻ – những người vừa thừa hưởng tinh thần khởi nghiệp của cha mẹ, vừa nỗ lực định hình tầm vóc riêng, đưa doanh nghiệp Việt lên bản đồ toàn cầu. Tuyến bài lần này sẽ giúp độc giả khám phá câu chuyện về nhiều doanh nhân F1, để thấy rõ một thế hệ đang chuẩn bị sẵn sàng cho tương lai kinh tế bền vững. Thời điểm hiện nay, nhiều chủ trương và chính sách lớn của Đảng đang làm rõ vai trò chiến lược của kinh tế tư nhân trong sự nghiệp phát triển đất nước. Các nghị quyết quan trọng như Nghị quyết số 57-NQ/TW, Nghị quyết số 59-NQ/TW, Nghị quyết số 66-NQ/TW và Nghị quyết số 68-NQ/TW đã trở thành những trụ cột định hướng tư duy phát triển, mở đường cho sự bứt phá của khu vực tư nhân. Đây không chỉ là sự ghi nhận vai trò của các doanh nhân, mà còn là lời hiệu triệu mạnh mẽ, kêu gọi cộng đồng doanh nghiệp Việt Nam phát huy trách nhiệm, sáng tạo và đóng góp tích cực vào sự phát triển bền vững của đất nước. Những doanh nhân này đang từng bước chứng minh rằng kế thừa không đồng nghĩa với thụ hưởng, mà là sứ mệnh xây dựng giá trị thực, chịu trách nhiệm với doanh nghiệp, xã hội và thị trường quốc tế. Họ vừa học hỏi kinh nghiệm từ cha mẹ, vừa thử thách bản thân trong các dự án chiến lược, từ quản trị sản xuất, vận hành, marketing toàn cầu, đến đổi mới công nghệ – nơi họ thực sự là người dẫn đường. Qua tuyến bài “Thế hệ doanh nhân F1 trên đường băng cất cánh”, Tạp chí điện tử Kinh doanh và Phát triển muốn giới thiệu không chỉ câu chuyện cá nhân, mà cả bức tranh tổng thể về một lớp doanh nhân trẻ, năng động và chiến lược, những người đang góp phần quan trọng trong việc kiến tạo nền kinh tế Việt Nam hội nhập, sáng tạo và bền vững. Đây là hành trình của tri thức, khát vọng và bản lĩnh – hành trình mà mỗi bước đi của thế hệ F1 đều trở thành minh chứng cho sức mạnh của một nền kinh tế đang chuyển mình mạnh mẽ. Chúng tôi hy vọng tuyến bài sẽ là nguồn cảm hứng cho những doanh nhân trẻ, cho cộng đồng khởi nghiệp và cho tất cả độc giả quan tâm đến sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam. |
Dẫu từng được nhắc đến nhiều sau một đám cưới thu hút sự chú ý, ông Nguyễn Viết Vương – Tổng Giám đốc Tập đoàn Sơn Hải (Sơn Hải Group) không để đời sống riêng lấn át vai trò lãnh đạo. Ông trực tiếp điều hành một tập đoàn hạ tầng lớn – nơi mỗi quyết định không chỉ tác động đến bảng cân đối tài chính, mà còn in dấu lên không gian phát triển kinh tế – xã hội trong dài hạn.
Sinh ra trong gia đình đã gây dựng doanh nghiệp từ cuối những năm 1990, ông Viết Vương thuộc lớp F1 – thế hệ kế thừa đang đứng trước thời khắc bản lề của kinh tế tư nhân Việt Nam. Con đường của ông không đơn thuần là tiếp nhận, mà là thử thách duy trì uy tín, tiêu chuẩn và triết lý phát triển đã được kiểm chứng qua nhiều công trình hạ tầng quy mô lớn.
Trong tuyến bài “Thế hệ doanh nhân F1 trên đường băng cất cánh” của Tạp chí điện tử Kinh doanh và Phát triển, câu chuyện về ông Nguyễn Viết Vương không kể về hào quang, mà là lát cắt của một kiểu cất cánh khác: Chậm rãi, đầy trách nhiệm nhưng đủ vững để bay lâu dài.
Trong câu chuyện của các doanh nghiệp gia đình, “di sản” không chỉ là tài sản hữu hình hay quy mô doanh thu. Với Sơn Hải Group, di sản quan trọng hơn nằm ở một hệ giá trị đã được định hình suốt gần ba thập niên phát triển – nơi chất lượng, kỷ luật và trách nhiệm được đặt lên hàng đầu. Đó cũng chính là “đường băng” mà thế hệ kế thừa như ông Nguyễn Viết Vương buộc phải xuất phát.
Sơn Hải Group được thành lập năm 1998 bởi ông Nguyễn Viết Hải, trong bối cảnh kinh tế tư nhân Việt Nam còn non trẻ, hạ tầng giao thông thiếu đồng bộ và doanh nghiệp xây dựng chủ yếu hoạt động ở quy mô nhỏ, phân tán. Từ một đơn vị thi công, Sơn Hải dần mở rộng phạm vi hoạt động, tham gia vào nhiều dự án giao thông trọng điểm, đặc biệt là các tuyến quốc lộ và cao tốc có yêu cầu kỹ thuật cao.
Điểm khiến Sơn Hải Group được nhắc đến nhiều trên báo chí không chỉ nằm ở quy mô dự án, mà ở cách doanh nghiệp này lựa chọn con đường phát triển. Trong một ngành vốn chịu áp lực tiến độ, chi phí và cạnh tranh khốc liệt, Sơn Hải gây chú ý khi đưa ra cam kết bảo hành công trình lên tới 10 năm, vượt xa mức phổ biến của ngành xây dựng hạ tầng. Cam kết ấy không chỉ mang ý nghĩa kỹ thuật, mà phản ánh một triết lý kinh doanh nhất quán: Làm hạ tầng không cho phép sự cẩu thả.
Năm 2014, khi tham gia dự án mở rộng Quốc lộ 1A qua địa phận tỉnh Quảng Bình, Sơn Hải tuyên bố bảo hành 5 năm cho các gói thầu do mình thực hiện – trong bối cảnh mặt bằng chung của ngành chỉ dừng ở 2 năm. Doanh nghiệp thậm chí cắm biển “bảo hành 5 năm” dọc tuyến đường để người dân cùng giám sát chất lượng công trình.
Năm 2015, Sơn Hải tiếp tục cam kết nếu mặt đường hằn lún vượt mức cho phép, doanh nghiệp sẽ bóc toàn bộ để làm lại, thay vì xử lý cục bộ. Sau cam kết này, cơ quan chức năng đã thống nhất nâng thời gian bảo hành Quốc lộ 1A từ 2 năm lên 4 năm.
Đến năm 2022, Sơn Hải tiếp tục tạo dấu ấn khi công khai bảo hành 10 năm đối với các công trình giao thông do mình thi công, với cam kết Nhà nước không phải chi bất kỳ khoản kinh phí nào trong thời gian bảo hành.
Các dự án như Mai Sơn – Quốc lộ 45, Nghi Sơn – Diễn Châu, Nha Trang – Cam Lâm cùng các gói thầu giai đoạn 2 trên tuyến cao tốc Bắc – Nam đều gắn với cam kết bảo hành 10 năm, được công khai bằng hệ thống biển báo để người dân trực tiếp giám sát. Đến nay, Sơn Hải vẫn là doanh nghiệp duy nhất thực hiện cam kết này một cách nhất quán.
Triết lý ấy được ông Nguyễn Viết Hải nhiều lần nhấn mạnh trong các phát biểu được báo chí ghi nhận, với thông điệp ngắn gọn nhưng dứt khoát: “Lương tâm không cho phép sai sót”. Trong lĩnh vực mà sản phẩm cuối cùng là những con đường, cây cầu gắn với đời sống hàng triệu người, sai sót không chỉ là rủi ro kinh tế, mà còn là vấn đề trách nhiệm xã hội.
Ông Hải từng chia sẻ: “Không phải tự nhiên mà Tập đoàn Sơn Hải chọn bảo hành các công trình giao thông mà mình thi công đến 10 năm, trong khi quy định chỉ cần 2 năm. Bảo hành dài ra thì lợi ích nhỏ lại. Nhưng chúng tôi chấp nhận giảm đi lợi ích doanh nghiệp, để giá trị cộng đồng được hưởng sẽ tăng lên. Đó chính là văn hóa lợi ích doanh nghiệp luôn đồng hành với lợi ích cộng đồng mà Sơn Hải luôn hướng tới lâu nay. Và với những dự án khác cũng vậy".
Chính hệ giá trị ấy tạo nên “đường băng” cho thế hệ kế thừa như ông Nguyễn Viết Vương – nơi bài toán không còn là làm nhanh hay làm nhiều, mà là làm đúng, làm bền và đủ sức chịu đựng áp lực của thời gian. Đó cũng là nền tảng để thế hệ doanh nhân F1 của Sơn Hải bước vào giai đoạn cất cánh với những chuẩn mực cao hơn.
Trải qua gần ba thập niên phát triển liên tục, Sơn Hải Group từng bước xây dựng vị thế trong nhóm các doanh nghiệp hạ tầng tư nhân lớn của Việt Nam. Doanh nghiệp này tham gia nhiều dự án quy mô lớn, đóng góp vào mạng lưới giao thông quốc gia đang được mở rộng mạnh mẽ. Nhưng chính quy mô ấy lại khiến bài toán kế thừa trở nên phức tạp hơn.
Với ông Nguyễn Viết Vương, việc bước vào vai trò điều hành không đồng nghĩa với “bắt đầu từ đầu”, mà là tiếp nhận một cỗ máy đã vận hành ở tốc độ cao, với tiêu chuẩn khắt khe và kỳ vọng lớn từ đối tác, cơ quan quản lý cũng như xã hội. Di sản ở đây không chỉ là thành quả, mà còn là áp lực phải giữ vững uy tín đã được xây dựng bằng thời gian và mồ hôi của thế hệ đi trước.
Theo đăng ký kinh doanh cập nhật đến cuối tháng 5/2024, Tập đoàn Sơn Hải có vốn điều lệ hơn 4.478 tỷ đồng, toàn bộ là vốn góp bằng tiền. Trong đó, ông Nguyễn Viết Hải góp hơn 4.476 tỷ đồng, chiếm trên 99,9% vốn điều lệ.
Với nền tảng tài chính này, Sơn Hải không chỉ dừng ở vai trò nhà thầu, mà từng bước tham gia sâu hơn vào các dự án hạ tầng, thủy lợi, bất động sản và dân sinh có tổng mức đầu tư lên tới hàng nghìn tỷ đồng.
Trong bối cảnh ngành hạ tầng Việt Nam đang chuyển dịch từ mô hình thuần thi công sang các hình thức đầu tư phức hợp hơn như PPP, BOT, BT, Sơn Hải Group cũng đứng trước yêu cầu thay đổi tư duy phát triển. Những đề xuất tham gia đầu tư, mở rộng các tuyến cao tốc trọng điểm cho thấy doanh nghiệp không chỉ dừng ở vai trò nhà thầu, mà từng bước định vị mình là một chủ thể tham gia sâu hơn vào chiến lược phát triển hạ tầng quốc gia.
Đó cũng là giai đoạn mà thế hệ F1 bắt đầu đóng vai trò rõ nét hơn. Không còn chỉ học cách duy trì những gì đã có, người kế thừa buộc phải đối diện với câu hỏi lớn hơn: Làm thế nào để vừa giữ được triết lý cốt lõi, vừa thích nghi với những chuẩn mực quản trị mới, yêu cầu minh bạch cao hơn và sức ép cạnh tranh ngày càng gia tăng.
Ở góc nhìn đó, “di sản làm đường băng” không phải là một khái niệm mang tính hình ảnh đơn thuần. Nó là tập hợp của những nguyên tắc đã ăn sâu vào cách vận hành doanh nghiệp: Kỷ luật trong thi công, thận trọng trong quyết định, và ý thức rõ ràng rằng mỗi công trình hoàn thành sẽ tồn tại lâu hơn rất nhiều so với nhiệm kỳ của bất kỳ cá nhân lãnh đạo nào.
Chính từ đường băng ấy, ông Nguyễn Viết Vương bước vào hành trình cất cánh của riêng mình.
Sơn Hải Group không còn là một doanh nghiệp xây dựng thuần túy. Trong bối cảnh đầu tư hạ tầng Việt Nam chuyển mạnh sang các mô hình phức hợp, doanh nghiệp tư nhân ngày càng được kỳ vọng đóng vai trò chủ thể trong các dự án lớn, yêu cầu đặt lên bộ máy điều hành vì thế cũng thay đổi. Quản trị không chỉ là điều phối thi công, mà là bài toán tổng hợp giữa tài chính, pháp lý, nhân sự, rủi ro và trách nhiệm xã hội.
Chính tại giao điểm ấy, vai trò của thế hệ F1 trở nên rõ nét. Doanh nhân Nguyễn Viết Vương bước vào giai đoạn phải cùng lúc thực hiện hai nhiệm vụ tưởng như mâu thuẫn: Giữ vững kỷ luật vận hành đã tạo nên uy tín của Sơn Hải Group, đồng thời thích nghi với một môi trường kinh doanh đòi hỏi tư duy quản trị hiện đại hơn, minh bạch hơn và dài hạn hơn.
Trong ngành hạ tầng, “giữ nhịp” là khái niệm sống còn. Một doanh nghiệp thi công lớn không được phép tăng trưởng bằng mọi giá. Việc mở rộng dự án, tham gia đầu tư hay nhận thêm gói thầu đều gắn với năng lực tài chính, năng lực tổ chức và khả năng kiểm soát chất lượng. Với một tập đoàn đã xây dựng thương hiệu dựa trên tiêu chuẩn cao, chỉ một mắt xích yếu cũng có thể làm tổn hại uy tín tích lũy suốt nhiều năm.
Ở góc độ đó, sự thận trọng của ông Viết Vương không phải là lựa chọn cá nhân, mà là yêu cầu mang tính cấu trúc của doanh nghiệp. Điều hành một tập đoàn hạ tầng đồng nghĩa với việc chấp nhận tiến trình ra quyết định chậm hơn, nhiều tầng kiểm soát hơn và ít chỗ cho cảm hứng nhất thời. Đây là điểm khác biệt căn bản giữa thế hệ F1 trong các lĩnh vực tiêu dùng, công nghệ và F1 trong các ngành trụ cột như xây dựng – giao thông.
Tuy nhiên, “giữ nhịp” không đồng nghĩa với đứng yên. Trong những năm gần đây, Sơn Hải Group cho thấy dấu hiệu dịch chuyển từ vai trò nhà thầu sang tham gia sâu hơn vào các đề xuất đầu tư hạ tầng, đặc biệt ở các dự án quy mô lớn. Điều này đòi hỏi một cách tiếp cận khác về vốn, quản trị rủi ro và tầm nhìn dài hạn, những yếu tố mà thế hệ kế thừa buộc phải làm chủ nếu muốn doanh nghiệp tiếp tục tăng độ cao.
Chân dung ông Nguyễn Viết Vương vì thế hiện lên không qua những tuyên bố mạnh mẽ, mà qua cách lựa chọn vị trí đứng. Ông không xuất hiện dày đặc trước truyền thông, cũng không tìm cách cá nhân hóa hình ảnh lãnh đạo. Trong bối cảnh nhiều doanh nghiệp gia đình đang loay hoay giữa việc “đưa F1 ra ánh sáng” và giữ sự ổn định nội bộ, cách tiếp cận này cho thấy một lựa chọn có tính toán: Ưu tiên năng lực vận hành hơn là biểu tượng cá nhân.
Ở khía cạnh con người, sự kín tiếng ấy lại tạo ra một nghịch lý thú vị. Chính vì không phát ngôn nhiều, mỗi lần ông Nguyễn Viết Vương xuất hiện đều gắn với những vai trò cụ thể, những bối cảnh mang tính trách nhiệm. Đó không phải là sự im lặng né tránh, mà là thái độ của người hiểu rằng trong ngành hạ tầng, kết quả cuối cùng luôn quan trọng hơn lời nói.
Đặt trong bức tranh rộng hơn của thế hệ doanh nhân F1 Việt Nam, doanh nhân Viết Vương đại diện cho một nhóm không đông, nhưng có ảnh hưởng dài hạn: Những người kế thừa doanh nghiệp trong các lĩnh vực nền tảng của nền kinh tế. Ở đó, mỗi quyết định điều hành đều có độ trễ dài, tác động kéo dài nhiều năm, thậm chí nhiều thập kỷ.
Chính vì vậy, việc bước vào "buồng lái" không phải là khoảnh khắc vinh quang, mà là điểm bắt đầu của một giai đoạn chịu trách nhiệm cao hơn. Với ông Nguyễn Viết Vương, thách thức không nằm ở việc chứng minh năng lực trong ngắn hạn, mà ở khả năng duy trì sự ổn định, từng bước điều chỉnh quỹ đạo để doanh nghiệp thích nghi với những thay đổi lớn của môi trường kinh tế.
Riêng từ đầu năm 2025 đến nay, Tập đoàn Sơn Hải đã trúng 4 gói thầu lớn trong lĩnh vực xây dựng hạ tầng, với tổng giá trị vượt 2.600 tỷ đồng, cho thấy vị thế ổn định của doanh nghiệp trong bối cảnh cạnh tranh ngày càng khắt khe.
Về kết quả kinh doanh, hiệu quả vận hành của Sơn Hải cũng được phản ánh qua những con số cụ thể. Theo số liệu công bố năm 2023, doanh thu Tập đoàn Sơn Hải đạt gần 4.000 tỷ đồng, nộp ngân sách Nhà nước hơn 106 tỷ đồng, trở thành doanh nghiệp có số nộp thuế thu nhập doanh nghiệp lớn nhất tỉnh Quảng Bình.
Phía sau những con số này là đội ngũ khoảng 1.700 người lao động. Tại buổi tổng kết cuối năm 2023, Chủ tịch Nguyễn Viết Hải chia sẻ về thu nhập của người lao động Sơn Hải: “Ai nói rằng lương Sơn Hải là thế này thế kia thì đây là minh chứng. Lái lu, thu nhập trung bình 280 - 290 triệu, lái xe ben trên 300 triệu, kỹ sư trên 500 triệu và cá biệt có trên 1 tỷ. Đó là thành quả nội bộ tập đoàn Sơn Hải”.
"Hạnh phúc của người doanh nhân là không nợ thuế, nợ lương, nợ bảo hiểm, nợ quá hạn ngân hàng. Mồ hôi, nước mắt, trí tuệ của tập thể và những người đứng đầu tập đoàn Sơn Hải”, ông Hải xúc động nói.
Những con số về doanh thu, thuế và thu nhập lao động cho thấy một nền tảng vận hành ổn định nhưng cũng đồng thời đặt ra áp lực lớn hơn cho thế hệ kế thừa. Nếu giai đoạn xây dựng di sản đòi hỏi bản lĩnh khai phá và thời khắc bước vào buồng lái yêu cầu khả năng giữ nhịp, thì hành trình cất cánh của thế hệ doanh nhân F1 diễn ra trong một bối cảnh phức tạp hơn rất nhiều.
Kinh tế tư nhân Việt Nam đang bước vào giai đoạn chuyển mình mạnh mẽ, trong đó hạ tầng giao thông được xác định là một trụ cột phát triển. Doanh nghiệp tham gia lĩnh vực này không còn hoạt động trong “không gian thuần kỹ thuật”, mà đứng giữa giao điểm của chính sách công, tài chính, pháp lý và dư luận xã hội.
Trong bối cảnh đó, những doanh nghiệp gia đình lớn như Sơn Hải Group chịu áp lực kép: Vừa được kỳ vọng đóng vai trò đầu tàu trong các dự án trọng điểm quốc gia, vừa phải đáp ứng những chuẩn mực ngày càng cao về minh bạch, quản trị và trách nhiệm xã hội. Vai trò của thế hệ kế thừa vì thế trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết.
Ông Nguyễn Viết Vương không chỉ tiếp quản một doanh nghiệp đang vận hành ổn định, mà còn bước vào giai đoạn mà mọi quyết định đều được soi chiếu dưới nhiều lăng kính: Hiệu quả kinh tế, tuân thủ pháp luật, tác động xã hội và uy tín thương hiệu. Không gian sai số ngày càng thu hẹp.
Trong bối cảnh Việt Nam thúc đẩy phát triển kinh tế tư nhân, TS. Cấn Văn Lực – Chuyên gia kinh tế trưởng BIDV, thành viên Hội đồng Tư vấn chính sách tài chính - tiền tệ quốc gia, từng nhấn mạnh tại Tọa đàm triển khai Nghị quyết 68-NQ/TW của Bộ Chính trị: “Cần đặt hàng cho các doanh nghiệp tư nhân lớn thực hiện một số chương trình, dự án trọng điểm quốc gia. Việc hỗ trợ cần dựa trên mức độ đóng góp thực tế của doanh nghiệp, chứ không chỉ căn cứ vào quy mô. Đây là cách để phát triển lực lượng doanh nghiệp dân tộc mạnh, đóng vai trò dẫn dắt nền kinh tế”.
Đối với các doanh nghiệp hạ tầng, minh bạch vì thế không chỉ là yêu cầu tuân thủ, mà trở thành một phần của năng lực cạnh tranh dài hạn. Trong bức tranh đó, Tổng Giám đốc Sơn Hải Group thể hiện cách ứng xử ‘ít nói, làm nhiều’, tập trung vào hiệu quả vận hành và chất lượng công trình
Ở thời đại mà hình ảnh cá nhân có thể trở thành một dạng "tài sản thương hiệu", sự kín tiếng thường bị xem là bất lợi. Nhưng trong câu chuyện của ông Nguyễn Viết Vương, đó lại là một lựa chọn mang tính chiến lược – không chỉ cho cá nhân, mà còn cho cả doanh nghiệp mà ông gắn bó.
Sự kín tiếng ấy không đồng nghĩa với việc né tránh trách nhiệm hay đứng ngoài dòng chảy. Trái lại, nó phản ánh một nhận thức khá rõ ràng về đặc thù của lĩnh vực hạ tầng, nơi sản phẩm cuối cùng không phải là câu chuyện cá nhân, mà là những công trình tồn tại cùng thời gian, chịu sự đánh giá khắt khe của xã hội.
Ở góc độ quản trị, việc giữ cho hình ảnh cá nhân không lấn át thương hiệu doanh nghiệp giúp Sơn Hải Group duy trì sự nhất quán trong thông điệp. Thương hiệu không gắn với một cá nhân cụ thể, mà với hệ giá trị được xây dựng suốt nhiều năm: Chất lượng, kỷ luật và trách nhiệm. Đây là điều không phải doanh nghiệp gia đình nào cũng làm được trong giai đoạn chuyển giao thế hệ.
Sự kín tiếng cũng cho thấy một kiểu quyền lực mềm khác: Quyền lực của người không cần phải hiện diện thường xuyên để khẳng định vai trò. Trong cấu trúc doanh nghiệp hạ tầng lớn, quyền lực không nằm ở phát ngôn, mà ở khả năng kiểm soát quy trình, ra quyết định đúng thời điểm và chịu trách nhiệm đến cùng với hệ quả của quyết định đó.
Ở phương diện con người, lựa chọn đứng lùi lại phía sau còn gắn với áp lực đặc thù của thế hệ kế thừa. Ông Nguyễn Viết Vương bước vào vai trò điều hành trong bối cảnh mọi hành động đều dễ bị đặt cạnh di sản của người đi trước.
Trong một môi trường mà thông tin lan truyền nhanh, sự tiết chế trở thành một kỹ năng quan trọng của lãnh đạo. Không phải mọi suy nghĩ đều cần được công bố, không phải mọi kế hoạch đều cần được truyền thông hóa. Với các doanh nghiệp hạ tầng, nơi mỗi dự án có vòng đời dài và chịu nhiều biến số chính sách, sự thận trọng trong phát ngôn cũng chính là một phần của quản trị rủi ro.
Đặt trong bức tranh rộng hơn của kinh tế tư nhân Việt Nam, cách tiếp cận này phản ánh một thế hệ F1 đang trưởng thành. Họ không còn mang tâm thế phải chứng minh bằng hình ảnh, mà bằng hiệu quả vận hành và sự ổn định dài hạn. Trong trường hợp của doanh nhân Nguyễn Viết Vương, “quyền lực mềm” thể hiện ở việc duy trì được sự liền mạch trong quản trị, không tạo ra cú sốc về văn hóa doanh nghiệp trong giai đoạn chuyển giao.
Điều đáng chú ý là sự kín tiếng ấy không làm giảm mức độ hiện diện của Sơn Hải Group trên bản đồ hạ tầng. Ngược lại, doanh nghiệp tiếp tục được nhắc đến thông qua các dự án cụ thể, các cam kết chất lượng và những chuẩn mực thi công được duy trì. Khi thương hiệu doanh nghiệp tự thân đủ mạnh, vai trò cá nhân không cần phải được đẩy lên quá cao.
Ở khía cạnh xã hội, đây cũng là một cách ứng xử phù hợp với kỳ vọng dành cho doanh nghiệp hoạt động trong các lĩnh vực trụ cột. Công chúng quan tâm đến chất lượng con đường họ đi mỗi ngày hơn là câu chuyện cá nhân của người đứng sau nó. Việc giữ cho câu chuyện cá nhân không lấn át câu chuyện phát triển chung giúp doanh nghiệp duy trì được sự tin cậy cần thiết.
Trong bức tranh lớn về quản trị và quyền lực mềm, đời sống riêng của doanh nhân Nguyễn Viết Vương không phải để phô trương, mà là một lát cắt tinh tế phản ánh cách ông nhìn về sự bền vững và cam kết dài hạn. Tại đám cưới của mình với Hoa hậu Đỗ Thị Hà, ông đã gửi lời cảm ơn tới vợ: “Em biết không, hạnh phúc đối với anh đơn giản chỉ là được ngắm nụ cười em mỗi ngày, được nắm tay em đi qua những ngày bình yên cũng như những ngày giông bão.
Anh hứa anh sẽ làm tất cả để hai đứa mình có một mái ấm bền vững, có một gia đình hạnh phúc. Và giống như hai con sông thơ mộng, sông Long Đại và sông Nhật Lệ, hai đứa mình khi đã hòa quyện vào nhau thì không thể nào tách rời rồi cùng nhau đi ra biển lớn…”
Nếu đặt trong ngữ cảnh rộng hơn, đó không chỉ là lời hứa của một người đàn ông với người bạn đời, mà còn phản chiếu một hệ giá trị quen thuộc trong cách ông Nguyễn Viết Vương xuất hiện trước công chúng: coi trọng sự bền vững, chấp nhận đi cùng nhau qua “giông bão” và hướng đến những hành trình dài thay vì những khoảnh khắc ngắn hạn.
Người ngoài có thể nhìn thấy ông qua những khoảnh khắc đời thường: Đón vợ tại salon hay những hành động kín đáo nhưng tinh tế trong việc ủng hộ người thân, đồng nghiệp. Những chi tiết giản dị ấy, nếu được quan sát kỹ, lại thể hiện khả năng tạo ảnh hưởng mà không cần lời nói.
Sự kín đáo này không đồng nghĩa với tách biệt hay xa cách. Ngược lại, nó phản ánh cách Tổng Giám đốc Viết Vương duy trì sự tin cậy, vừa là với gia đình, vừa là với tập thể doanh nghiệp. Trong bối cảnh hạ tầng và đầu tư, nơi mọi quyết định đều chịu áp lực kiểm soát và đánh giá, quyền lực mềm ấy giúp ông điều phối đội ngũ một cách hiệu quả mà không cần phô trương hay tranh luận liên tục.
Lát cắt đời sống cá nhân này cũng là minh chứng cho sự trưởng thành trong cách thể hiện hình ảnh công chúng. Giữa showbiz, truyền thông và mạng xã hội, việc chọn giữ khoảng cách vừa đủ giúp Tổng Giám đốc Viết Vương tránh những câu chuyện vô bổ, tập trung vào giá trị thực sự: Hiệu quả quản trị, uy tín thương hiệu và cam kết xã hội.
Quyền lực mềm của doanh nhân thế hệ mới không nằm ở việc chiếm lĩnh ánh đèn sân khấu, mà ở khả năng tạo dựng sự tin cậy và tôn trọng. Với ông Viết Vương, mỗi lần xuất hiện trong những khoảnh khắc đời thường, sự tinh tế, kín đáo và chuẩn mực lại trở thành cách thức tạo ảnh hưởng hiệu quả – vừa định hình hình ảnh cá nhân, vừa nâng đỡ và lan tỏa giá trị của thương hiệu tập thể.
Hành trình của một doanh nhân F1 như Tổng Giám đốc Nguyễn Viết Vương không khép lại ở việc tiếp quản hay vận hành hiệu quả một tập đoàn hạ tầng lớn. Ở giai đoạn phát triển mới của kinh tế tư nhân Việt Nam, vai trò của thế hệ kế thừa ngày càng được nhìn nhận qua một thước đo khác: Doanh nghiệp tạo ra giá trị gì cho xã hội và những giá trị ấy được duy trì như thế nào trong dài hạn.
Trong lĩnh vực hạ tầng giao thông, nơi mỗi công trình gắn với đời sống của hàng triệu người, phát triển bền vững không thể chỉ được hiểu bằng tăng trưởng doanh thu hay mở rộng quy mô. Sơn Hải Group xây dựng uy tín bằng những tiêu chuẩn chất lượng khắt khe, cách tiếp cận thận trọng với dự án và tinh thần trách nhiệm kéo dài vượt qua vòng đời của từng gói thầu. Ở vai trò thế hệ F1, ông Nguyễn Viết Vương tiếp tục giữ cho hệ giá trị ấy vận hành ổn định, đồng thời thích ứng với những yêu cầu mới về minh bạch, quản trị và kỳ vọng xã hội ngày càng cao.
Nhưng trách nhiệm của một doanh nhân thế hệ mới không dừng lại trong phạm vi doanh nghiệp. Những gì diễn ra ngoài công trường, ngoài phòng họp cũng góp phần định hình cách xã hội nhìn nhận vai trò của kinh tế tư nhân. Với doanh nhân Viết Vương, điều này thể hiện qua các hoạt động cộng đồng được thực hiện một cách lặng lẽ, không phô trương.
Các hoạt động cộng đồng của Tổng Giám đốc Nguyễn Viết Vương và vợ là Hoa hậu Đỗ Thị Hà được thể hiện bằng những hành động cụ thể, đo đếm được bằng giá trị thực tế. Gần nhất, vợ chồng ông Viết Vương đã trực tiếp đến tỉnh Đắk Lắk để trao tận tay người dân bị ảnh hưởng nặng nề bởi thiên tai, với mức hỗ trợ lên tới 2 tỷ đồng cùng 20 tấn gạo, góp phần giúp nhiều hộ gia đình vượt qua giai đoạn khó khăn sau các đợt lũ lụt lịch sử. Hình ảnh xuất hiện giản dị, không phô trương, trực tiếp thăm hỏi và động viên bà con của hai vợ chồng đã nhận được phản hồi tích cực từ cộng đồng địa phương cũng như sự ghi nhận của báo chí.
Điều này không chỉ cho thấy quy mô của hoạt động hỗ trợ, mà còn phản ánh cách doanh nhân Viết Vương và vợ tiếp cận trách nhiệm xã hội như một phần tự nhiên trong đời sống doanh nhân. Không tách rời khỏi triết lý phát triển của doanh nghiệp, các hoạt động cộng đồng được thực hiện lặng lẽ nhưng nhất quán, góp phần củng cố niềm tin xã hội, thứ tài sản vô hình nhưng có ý nghĩa lâu dài đối với các doanh nghiệp tư nhân hoạt động trong những lĩnh vực trụ cột của nền kinh tế.
Sự hiện diện lặng lẽ ấy phản chiếu khá rõ triết lý vận hành của Sơn Hải Group. Từ cam kết bảo hành công trình vượt chuẩn thông thường, đến việc tham gia các hoạt động xã hội không ồn ào, điểm chung nằm ở cách tiếp cận dài hạn và ý thức rõ ràng về tác động xã hội của mỗi quyết định. Với thế hệ F1, đây không còn là câu chuyện của cảm hứng cá nhân, mà là một phần cấu thành uy tín doanh nghiệp.
Nhìn rộng hơn, thế hệ doanh nhân F1 Việt Nam đang bước vào giai đoạn mà hình ảnh không còn là yếu tố quyết định. Thay vào đó, xã hội quan tâm nhiều hơn đến cách họ giữ gìn di sản, vận hành doanh nghiệp ra sao và lựa chọn đứng ở đâu trong những vấn đề chung của cộng đồng. Trong bức tranh ấy, ông Nguyễn Viết Vương đại diện cho một kiểu lãnh đạo kín tiếng, đặt hiệu quả vận hành và giá trị xã hội lên trước sự hiện diện cá nhân.
Chân dung ông Viết Vương vì thế không được khắc họa bằng những phát ngôn mạnh mẽ hay chiến lược truyền thông cá nhân, mà bằng sự liền mạch trong quản trị và cách doanh nghiệp gắn bó với xã hội. Việc giữ đời sống riêng tư ở mức vừa đủ, để doanh nghiệp và các giá trị tập thể đứng ở tuyến đầu, cũng là một lựa chọn thể hiện sự trưởng thành của thế hệ kế thừa.
Trong tương lai, Sơn Hải Group vẫn sẽ tiếp tục tham gia các dự án hạ tầng trọng điểm, đối diện với những yêu cầu ngày càng cao về chất lượng, minh bạch và trách nhiệm xã hội. Với vai trò của ông Nguyễn Viết Vương, bài toán không chỉ là phát triển doanh nghiệp, mà là duy trì niềm tin - thứ tài sản vô hình nhưng quyết định vị thế lâu dài của một doanh nghiệp tư nhân trong các lĩnh vực trụ cột của nền kinh tế.
Khi những con đường, cây cầu do Sơn Hải Group thi công tồn tại cùng thời gian, giá trị mà thế hệ F1 theo đuổi không chỉ được đo bằng doanh thu hay quy mô, mà bằng niềm tin mà cộng đồng gửi trao. Không cần phô trương, chính hiệu quả vận hành và trách nhiệm với xã hội mới là thước đo cuối cùng cho vai trò của thế hệ kế thừa trong kinh tế tư nhân Việt Nam hôm nay./.