Nồi bánh chưng vừa sôi ùng ục, khói thơm từ thịt, từ gạo quyện với lá dong nghi ngút cũng là lúc củ khoai vùi vội được cời ra từ tro bếp. Tay ta suýt xoa, miệng thổi phù phù rồi đưa cho những đứa trẻ bầu má hây hây đang háo hức đợi chờ. Tết đấy. Tết bên bếp lửa ấp iu đượm nồng. Bếp lửa gắn với mẹ cả cuộc đời. Tinh sương, con gà còn rúc đầu vào nhau, con mèo vẫn ngủ lười, mẹ đã nhẹ nhàng dậy nhen lên ngọn hồng. Lúc này ta thấy mẹ trầm ngâm bên ngọn lửa, đó là hi vọng và cả lo toan cho cuộc sống hay chăng? Đều đặn, xuân hạ thu đông rồi lại xuân, bếp lửa của mẹ vẫn đượm nồng nâng niu như cuộc đời mình. Bếp lửa là mẹ đấy, xuân chụm về đây trong ánh lửa bập bùng. Ai đi xa mà không nhớ? Chiều cuối năm cũ tất bật mà lắng đọng. Sáng đầu năm thênh thang, mà bồi hồi. Mẹ bảo, giữ lửa là giữ lấy “linh khí” trong nhà, có thể xua đuổi tà ma, xua đuổi những điềm xấu. Và theo tín ngưỡng, bếp lửa có thể duy trì được hạnh phúc. Mà mẹ đâu biết mẹ chính là bếp lửa sưởi ấm trái tim mỗi người con. Tết có mẹ như có bếp lửa ấm trong ngày xuân còn vương giá lạnh. Ngày em về, e ấp, ngượng ngùng. Chính bếp lửa đã trở thành cầu nối tình cảm thêm bền chặt. Những thủ thỉ, dặn dò của mẹ bên bếp lửa đã giúp nàng dâu mới quen với nhịp sống nhà chồng. Rồi bếp lửa lại làm công việc “giữ lửa” hạnh phúc gia đình để bữa cơm thêm đầm ấm. Mãi sau này bếp lửa vẫn rực hồng, còn mẹ trở thành ánh lửa soi sáng ta đi trên bước đời, để mỗi xuân về thấy khói bếp xa xa lại như được thấy mẹ.

Cuộc sống cuốn ta đi, xa những mái rạ khói lam chiều. Ta phải bỏ qua những niềm vui dung dị, hạnh phúc đơn sơ tưởng rằng rất thật, rất gần. Những điều tưởng chừng nhỏ bé lại bỗng lớn lao, những việc tưởng như dễ dàng có thể nắm được trong tầm tay thì lại hóa xa xôi, trở ngại. Ước muốn trở về tuổi thơ với căn bếp đỏ lửa chiều chiều cũng dần xa xăm… Bao nhiêu năm đã trôi qua là bấy nhiêu lần tôi mong đợi những chiều cuối năm như thế để trở về bên bếp lửa. Bếp lửa chính là nơi chứng kiến và khắc họa đầy đủ nhất đời sống vật chất và tinh thần của mỗi gia đình. Những đói nghèo, no đủ, yên ấm hay đổ vỡ thì bếp lửa đều nói lên rõ nhất. Và dù cuộc sống có biết bao thăng trầm, được mất thì khi nghĩ đến bếp lửa chiều cuối năm đang đợi ta về lòng ta lại ấm lên. Cơn gió lạnh cuối năm khẽ thổi. Giật mình từ tiếng nổ củi khô trong bếp lửa, cảnh xuân rạng rỡ về giữa những đóa hoa xinh trong vườn nhà. Nắng mùa xuân khiến người ta nhẹ nhõm và thả mình vào tiết trời trong lành. Tết vẫn luôn bình yên như thế!