Mỏ neo cuộc đời
Lời nhắn cho con
Đất nước mình đẹp lắm con ơi!
Để mẹ nhắn con nghe về hình hài Tổ Quốc
Từ cánh diều chao nghiêng trong gió lướt ;
Thảm cỏ triền đê, bê con bám đuôi mẹ về nhà ;
Từ ánh nắng buông trong khói biếc trên mái nhà ;
Đến những dãy núi trập trùng, những bậc ruộng xa xa ;
Những cầu cảng nắng chan hay vương ánh chiều tà ;
Rặng tre ngà xào xạc nghe cò con chờ mẹ bay về tổ
…
Và sớm nay, con nhìn xem, trên màu biển ngắt xanh, trong nắng toả
Con thuyền mộc neo vào bao nỗi nhớ bờ xa
Bước chân con sẽ đi
Bàn tay con sẽ chạm
Ánh mắt con nhìn và tim con rung cảm
Trên những cung đường, những cảnh sắc con qua
Và con ạ, mỏ neo mẹ thả
Là nhắc con về Tổ quốc với dáng hình đã tạc trong tim.Nguyễn Thanh Thúy
Có thể nói Tổ quốc là một đề tài bất tận cho thi ca. Nhân nói về tình yêu Tổ quốc, trong luồng mạch cảm xúc ấy, “Lời nhắn cho con” với nét rất riêng, là tình cảm của người mẹ, đã gửi gắm một niềm mong mỏi vào đứa con yêu thương, về tình yêu tổ quốc hôm nay.
Đất nước mình đẹp lắm con ơi!
Để mẹ nhắn con nghe về hình hài Tổ Quốc
Hình hài Tổ quốc, đó là những gì hiển hiện quanh ta, thân quen và bình dị. Là nỗi nhớ khắc khoải khi đi xa, là cánh cò, ngọn gió, lời ru…
Từ cánh diều chao nghiêng trong gió lướt
Thảm cỏ triền đê, bê con bám đuôi mẹ về nhà
Từ ánh nắng buông trong khói biếc trên mái nhà
Đến những dãy núi trập trùng, những bậc ruộng xa xa
Những cầu cảng nắng chan hay vương ánh chiều tà
Rặng tre ngà xào xạc nghe cò con chờ mẹ bay về tổ
Với lời thơ trong sáng, giản dị, hình ảnh thơ gần gũi quen thuộc và đặc biệt giọng thơ như lời trải lòng của người mẹ dành cho đứa con bé bỏng đầy thiết tha. Một loạt hình ảnh được tác giả đưa ra, khiến ta gợi nhớ về một tuổi thơ trong trẻo, hồn nhiên. Những cánh diều, thảm cỏ, khói biếc, hình ảnh đàn cò con ngóng mẹ, con bê chậm rãi theo mẹ về nhà dưới nắng chiều mênh mang. Tất cả như gợi nhắc cho ta về một miền quê yên ả, dưới nếp nhà tỏa khói sương nơi có lời ru ầu ơ thuở nhỏ. Hình hài Tổ quốc hiện lên trong trẻo, như cảm nhận được bằng giác quan thông thường. Hình hài Tổ quốc được hiện lên, dịu dàng như lời mẹ kể. “Lời nhắn cho con” vừa ân tình vừa nghĩa lí giúp cho ta bài học làm người không quên xứ sở, nguồn gốc. Bởi đó là nguồn sức mạnh của ta.
Đoạn thơ được ngăn cách bằng dấu …, dường như tác giả muốn nối dài thêm những hình ảnh về một hình hài Tổ quốc, không chỉ là những điều thường thấy, đó còn là nỗi nhớ khôn nguôi: “Và sớm nay, con nhìn xem, trên màu biển ngắt xanh, trong nắng tỏa/ Con thuyền mộc neo vào bao nỗi nhớ bờ xa”. Đoạn thơ nhẹ nhàng, với những hình ảnh mộc mạc nhưng đủ sức lan tỏa một nỗi nhớ da diết, thiết tha về hình hài Tổ quốc trong tim mỗi người.
Tổ quốc cũng cho ta một ý niệm mạnh mẽ, về nơi ta đã sinh ra, tuổi thơ ta đã sống, đó không chỉ đơn thuần là những hình ảnh rời rạc, những kí hiệu được lưu giữ trong trí nhớ. Cao hơn, đó là tình yêu cho quê hương xứ sở. Để rồi tuổi thơ cũng đi qua, năm tháng cũng trôi xa, con người lớn lên và đi đến những chân trời mới, nhưng neo đậu trong tim vẫn là dáng hình của Tổ quốc.
Bước chân con sẽ đi
Bàn tay con sẽ chạm
Ánh mắt con nhìn và tim con rung cảm
Trên những cung đường, những cảnh sắc con qua
Và con ạ,mỏ neo mẹ thả
Là nhắc con về Tổ quốc với dáng hình đã tạc trong tim
Bước chân ta sẽ đi khắp nơi, bàn tay ấy sẽ có lúc cầm lấy bàn tay khác, ánh mắt sẽ đưa ta vào một ánh mắt xa xôi và con tim sẽ rung cảm nhịp đập của tình yêu. Nhưng bàn chân đi có lúc sẽ mỏi, bàn tay rồi cũng có lúc chia xa, ánh mắt nhìn rồi cũng nhạt nhòa. Chỉ còn con tim với tình yêu Tổ quốc ở lại. Đó là “mỏ neo” cho con thuyền thời gian mà người mẹ đã “thả” vào lòng con. Đó là dáng hình tổ quốc đã được tạc sâu trong tim. Đoạn thơ với nhịp điệu trầm, bổng tạo ra sự đối sánh qua từng câu thơ, được kết thúc bằng lời nhắc của người mẹ dành cho đứa con về dáng hình Tổ quốc trước những biến đổi của cuộc đời.
Lời thơ nhẹ nhàng, ý thơ trong sáng, hình ảnh thơ gần gũi, “Lời nhắn cho con” mang một thông điệp sâu sắc mà người mẹ với tình yêu thương bao la đã nhắn gửi tới người con của mình. “Lời nhắn cho con” cũng có thể được xem như “tiếng đàn” đánh thức một miền ký ức sâu thẳm, về tuổi thơ thanh bình mà từ đó dáng hình Tổ quốc được khắc tạc trong tim.
Phương Thúy